Bệnh nhân ung thư có xu hướng cô đơn, đau buồn vì gánh nặng bệnh tật. Điều trị ung thư thường là hành trình phức tạp với nhiều trở ngại có thể xảy ra bất chừng.
Tuy nhiên, bệnh nhân ung thư hẳn sẽ không cô đơn khi nhận thấy vẫn có nhiều người thân và bạn đồng hành bên mình. Tình người ấm áp có thể xoa dịu phần nào nỗi đau từ bệnh tật.
Để ghi lại những khoảnh khắc, những kỷ niệm cùng nhau đối diện và vượt qua khó khăn, góp phần lan tỏa những câu chuyện truyền cảm hứng cho cộng động người bệnh mới, Dự án Hỗ trợ bệnh nhân Ung thư, Tổ chức Y học cộng đồng tổ chức chương trình “BÊN NHAU NGÀY MƯA” để người bệnh và bạn đồng hành chia sẻ thêm bài học về YÊU THƯƠNG mà họ đã cảm nhận trong cuộc sống.
Thời gian: Từ 06/12/2021 – 20/12/2021
Bài viết số 27:
THƠ VIẾT CHO CHÚNG TA – BÊN NHAU NGÀY MƯA

Đã lâu rồi em chẳng thiết làm thơ
Bởi trong em đau buồn và trăn trở
Nỗi đa đoan buộc chìm trong tiềm thức
Trước hung tin anh mắc bệnh hiểm nghèo
…
Anh phận đời sớm mất mẹ, lìa cha
Cuộc sống đói nghèo phải bắt cua, mò cá
Cơm không đủ no, tiền không đủ đóng học
Đông lạnh về thiếu hơi ấm mẹ, cha…
Mình gặp nhau vô tình nhưng tương ngộ
Anh đi làm, em vẫn độ sinh viên
Tuy không chung một con đường sự nghiệp
Nhưng tương phùng một bến đậu tình duyên
Đến với anh, em chỉ ước một điều
Thật giản đơn từ đáy lòng sâu thẳm
Đó là sự yêu thương và bù đắp
Cho những gì anh đã thiếu và mất đi
Ta chân thành vun vén cho tình duyên
Về bên nhau xây ngôi nhà hạnh phúc
Chẳng có gì ngoài hai thiên thần nhỏ
Để mỗi ngày chỉ ngắm chúng cũng đủ say!
…
Rồi mùa thu anh thấy người không khoẻ
Hay ù tai và nước tiểu thẫm màu
Da vàng lên cộng thêm vài triệu chứng
Cả tháng trời mà không rõ nguyên nhân
Anh tự thân đi xét nghiệm, kiểm tra
Hai ngày sau vẫn chưa ra kết quả
Ngày thứ ba anh rụng rời, buồn bã
Bệnh án rõ ràng “u ác bóng vater”
Sau một tuần đi lại ngược xuôi
Lo thủ tục, giấy tờ thời covid
Anh nhập viện Bạch Mai, khoa Ngoại
Hai tuần sau nhận lịch mổ khối u
Anh bình tĩnh, kiên định và vô tư
Bảo em rằng rồi mai anh sẽ ổn
Hãy yên tâm, vì em và con nhỏ
Anh sẽ vượt qua để về với chúng ta…
…
9h30’ ngày 24/8/2020 tại toà nhà Q bệnh viện Bạch Mai
Anh được vào khu phẫu thuật nhà quy (Q)
Em hồi hộp chờ bên ngoài, khắc khoải
Ngóng tin anh, lòng em se thắt lại
Thương anh bội phần, hai mắt cứ nhoè đi…
Em nguyện cầu cho ca mổ thành công
Không rủi ro như người ta bàn tán
Tuy lo sợ nhưng trong lòng kiên định
Đặt niềm tin và hy vọng vào y khoa.
…
Nửa cuộc đời anh lận đận, long đong
Nay đổ bệnh, đành dở dang sự nghiệp
Bao kế hoạch, tương lai còn ấp ủ
Anh nhủ lòng phải gắng để làm xong!
Anh bệnh rồi, em tối ngày dày công
Vì anh vì con, em không thể gục ngã
Chăm chút từng miếng ăn, giấc ngủ
Mong anh phục hồi để trở lại mưu sinh
Anh cũng vì thương em và con nhỏ
Nên sớm chiều gắng vận động, thể thao
Lau dọn cửa nhà, cơm nước, áo quần
Để em chu toàn việc cơ quan, công sở
Cuộc sống này mình cho đi không kể
Sống thiện lành sao nỡ cảnh trớ trêu?!
Giờ mong sao thêm thời gian đoàn tụ
Để các con thêm khôn lớn, trưởng thành
Em hiểu rằng không chỉ mỗi mình anh
Mà ngoài kia vô vàn người cùng cảnh
Họ cũng mang trong mình trọng bệnh
Mỗi cuộc đời, mỗi số phận khác nhau
Vậy anh ơi, mình hãy vui lên sống
Dù có thế nào mình vẫn mãi yêu thương
Mỗi sớm dậy thấy con tim còn đập
Thấy bình minh là hạnh phúc ngập tràn
Nay kỷ niệm mười chín năm về trước
Ngày chúng ta chung bước về một nhà
Em mãi bên anh dù khó khăn, gian khổ
Không buông tay trong bất cứ hoàn cảnh nào!
Người viết: Hà Thị Quỳnh